Biểu cảm về quê hương

     
Lớp 1

Đề thi lớp 1

Lớp 2

Lớp 2 - kết nối tri thức

Lớp 2 - Chân trời sáng sủa tạo

Lớp 2 - Cánh diều

Tài liệu tham khảo

Lớp 3

Lớp 3 - kết nối tri thức

Lớp 3 - Chân trời sáng sủa tạo

Lớp 3 - Cánh diều

Tài liệu tham khảo

Lớp 4

Sách giáo khoa

Sách/Vở bài bác tập

Đề thi

Lớp 5

Sách giáo khoa

Sách/Vở bài xích tập

Đề thi

Lớp 6

Lớp 6 - kết nối tri thức

Lớp 6 - Chân trời sáng sủa tạo

Lớp 6 - Cánh diều

Sách/Vở bài bác tập

Đề thi

Chuyên đề và Trắc nghiệm

Lớp 7

Lớp 7 - liên kết tri thức

Lớp 7 - Chân trời sáng tạo

Lớp 7 - Cánh diều

Sách/Vở bài bác tập

Đề thi

Chuyên đề và Trắc nghiệm

Lớp 8

Sách giáo khoa

Sách/Vở bài xích tập

Đề thi

Chuyên đề và Trắc nghiệm

Lớp 9

Sách giáo khoa

Sách/Vở bài tập

Đề thi

Chuyên đề và Trắc nghiệm

Lớp 10

Lớp 10 - kết nối tri thức

Lớp 10 - Chân trời sáng tạo

Lớp 10 - Cánh diều

Sách/Vở bài tập

Đề thi

Chuyên đề & Trắc nghiệm

Lớp 11

Sách giáo khoa

Sách/Vở bài xích tập

Đề thi

Chuyên đề & Trắc nghiệm

Lớp 12

Sách giáo khoa

Sách/Vở bài bác tập

Đề thi

Chuyên đề và Trắc nghiệm

IT

Ngữ pháp giờ Anh

Lập trình Java

Phát triển web

Lập trình C, C++, Python

Cơ sở dữ liệu


*

500 bài bác văn chủng loại lớp 7Viết bài xích tập làm văn số 1 - Văn từ bỏ sự với miêu tảViết bài tập có tác dụng văn số 2 - Văn biểu cảmViết bài tập có tác dụng văn số 3 - Văn biểu cảmViết bài tập có tác dụng văn số 5: Văn lập luận bệnh minhViết bài tập làm văn số 6: Văn lập luận giải thích
Cảm nghĩ của em về quê hương năm 2021 (dàn ý - 5 mẫu)
Trang trước
Trang sau

Cảm nghĩ của em về quê nhà năm 2021 (dàn ý - 5 mẫu)

Bài văn cảm nghĩ của em về quê hương gồm dàn ý phân tích chi tiết, sơ đồ tư duy cùng 5 bài xích văn phân tích chủng loại hay nhất, ngăn nắp được tổng hợp và chọn lọc từ những bài văn tốt đạt điểm trên cao của học sinh lớp 7. Mong muốn với 5 bài bác cảm suy nghĩ của em về quê hương này các bạn sẽ yêu thích với viết văn giỏi hơn.

Bạn đang xem: Biểu cảm về quê hương


Đề bài: cảm nghĩ của em về quê hương.

*

A/ Dàn ý chi tiết

I. Mở bài

- ra mắt chung về quê hương

II. Thân bài

1. Định nghĩa về quê nhà theo giải pháp hiểu của bản thân

- quê hương là nơi ta sinh ra, là vị trí ta chập chững cách những những bước đầu tiên tiên.

- Là địa điểm có gia đình của ta, gồm những chúng ta bè, sản phẩm xóm, mái trường… cùng với biết bao kỉ niệm.

- Là vị trí dù đi đến đâu ta vẫn muốn quay về.

2. Biểu cảm về quê hương 

- quê hương em nghỉ ngơi đâu? (đồng bằng hay vùng núi, nông thôn giỏi thành thị).

- cảm xúc về những đặc trưng tiêu biểu của quê hương

- cảm xúc về cuộc sống của fan dân 

- Cảm nghĩ về vai trò, vị trí của quê nhà đối với bạn dạng thân em

III. Kết bài

- cảm xúc của em dành cho quê hương

B/ Sơ đồ bốn duy

*

C/ bài xích văn mẫu mã

Cảm suy nghĩ của em về quê nhà – mẫu mã 1

Đối với mỗi người con ra đi nhà xa quê thì cảm xúc và kí ức của họ luôn luôn hướng về một nơi thân thiết được điện thoại tư vấn là quê hương. Chắc hẳn rằng mỗi tín đồ chúng ta ai cũng có quê hương của chính mình, quê nhà là một chỗ nào đó mà khu vực đó rất có thể ta được sinh ra hay to lên, là nơi mang lại ta các kỉ niệm, nơi mang đến cho ta cảm giác êm ấm và thân thuộc, tin tưởng đến nỗi đến dù cuộc sống đời thường có chông chênh hay căng thẳng mệt mỏi ta vẫn luôn mong được trở về nơi đó nhằm ta gồm một điểm tựa đến chính bản thân mình.

Nhắc đến quê nhà là nhắc tới tuổi thơ, nhắc tới những kỉ niệm tươi đẹp, kể đến một thời hồn nhiên với ngây thơ. Quê nhà nơi nhưng mà ta luôn luôn thuộc về và cũng chính là nơi luôn sẵn sàng giang tay chào đón ta. Quê hương, chỗ đó có ánh nắng của buổi sớm mai với một không khí trong lành cùng mát dịu, gồm có đồng ruộng thẳng thừng cò bay, nơi nào đó là các chú trâu trong những cánh đồng đang cấy cày cùng với những người nông dân. Trên những nhỏ đê nho nhỏ và hẹp ấy là gần như cậu nhóc bên nhau thả diều hay mọi lần chơi đuổi bắt mà lại vô tình trượt chân xuống ruộng lúa toàn bùn khu đất lâu thọ lại thấy phần lớn cậu nhãi con chăn trâu bên cạnh đồng rồi vừa chăn trâu vừa thả diều, có những hôm là chiều tối tà mọi bạn cùng nhau dắt trâu về chuồng. Quê nhà là nơi mà tôi cùng với những bạn bè cùng trang lứa mặc kệ gái trai cùng nhau trèo lên mọi cây nạp năng lượng trái lúc đến mùa, hái lẫn nhau những trái ngon nhất, là lúc tôi bên trên cây hái còn cậu thì ở bên dưới lấy áo hứng các trái ngọt lành đó. Quê hương là chỗ đưa chân những người dân con xa nhà lên thành thị để triển khai ăn để học tập mà chả biết đến bao giờ mới về cũng chả biết lên thị thành sẽ như thế nào, là vị trí mà mỗi người con, bạn xa quê gần như nhớ đến và mong muốn tìm về. Đôi thời gian sống giữa cuộc sống đầy vất vả với tấp nập ta lại bất chợt nghĩ đến những sự yên ổn bình tại quê nhà ấy cái sự ấm êm và niềm hạnh phúc khi nhưng mà cả làng thuộc nhau sum vầy và vui vầy cho một học viên nghe tin đậu đại học là niềm hãnh diện của cả làng chứ chưa hẳn của riêng mái ấm gia đình nào đó, là nơi tất cả cây nhiều hàng nước, địa điểm thôn quê bình dân nhưng lại có đậm tình thân thương vô bờ, là nơi mà đồng tiền tuy khan thi thoảng nhưng cảm xúc thì luôn luôn chất chứa. Quê hương là những ngày cuối cùng của năm ông bà phụ huynh đều ao ước ngóng bé cháu quay trở lại để gặp mặt mặt nhằm hội họp sau trong thời gian xa giải pháp mà chẳng biết con cháu sống ra làm sao có đau đớn hay không. Là nơi mà toàn bộ sự yêu thương thương hồ hết được phân tách sẻ, toàn bộ lỗi lầm rất nhiều được tha thứ, là vị trí đưa trọng tâm hồn ta về với việc bình yên, về với yêu thương.

Quê tôi chẳng phú quý cũng chẳng sôi động tấp nập, quê tôi là 1 trong nơi bình dị, là vùng nông làng mạc suốt trong thời điểm tháng đều yêu cầu chịu nắng mưa dãi dầu, cuộc sống tuy khó khăn nhưng tất cả rất im bình và nhẹ nhàng không tồn tại sự cãi vã hay tranh giành, sẽ là nơi tôi được xuất hiện và phệ lên là chỗ in đậm kí ức tuổi thơ của tôi, in đậm lốt ấn về ông bà, về những người thân yêu cơ mà tôi luôn mong mỏi search về.

Cảm nghĩ về của em về quê hương – mẫu 2

Quê hương..!

Trong trái tim mọi người Việt Nam, tình yêu quê hương chắc rằng là thứ cảm xúc thiêng liêng nhất. Mọi cá nhân sinh ra, ai mà không tồn tại cội xuất phát gác, ai mà không tồn tại quê hương. Quê hương là vị trí ta hình thành và to lên, khu vực chôn rau cắt rốn của ta. Quê nhà cho ta đều kỷ niệm ngọt ngào, cho ta tuổi thơ tươi đẹp. Quê nhà dạy ta những bài học kinh nghiệm làm bạn đầy ý nghĩa, để cho ta lớn khôn cùng trưởng thành. Cùng với tôi, quê nhà có một vị trí khôn xiết đặc biệt, chiếm một vị trí đặc trưng trong trái tim tôi.

Vùng quê tôi nghèo lắm. Con tín đồ sống đa phần bằng nghề nông, ngày ngày thao tác làm việc trên cánh đồng, xung quanh năm bán mặt đến đất bán sống lưng cho trời. Cuộc sống cơ cực, vất vả, đầy nặng nề khăn, thiếu thốn thốn, có những khi còn cảm thấy không được ăn, đủ no. Tuy vậy sống vào cảnh bần hàn, trở ngại là thế, dẫu vậy con người nơi trên đây sống bao gồm tình gồm nghĩa. Thôn ấp yêu mến đùm quấn lẫn nhau. Bọn họ sống với một cảm xúc chân thành, hóa học phác, vào sáng, một thứ tình yêu chỉ tất cả ở những người dân nông dân nghèo. Quê hương Hưng Yên đó là nơi tôi chứa tiếng khóc chào đời, đó cũng là địa điểm đã đến tôi tuổi thơ tươi đẹp, ngọt ngào. Có thể nói, tôi ra đời trong sự thân thương của mái ấm gia đình và béo lên trong sự đùm bọc, ấm cúng tình xóm nghĩa xóm.

Xa quê nhà từ bé. Mang đến nên, nhiều kỷ niệm thời thơ ấu, tôi đã khóa chặt trong ký ức. Hầu hết lần từ thủ đô trở lại quê nhà thường gắn liền với đông đảo mất mát cực kì to lớn so với tôi với gia đình. Vày vậy, có tương đối nhiều ký ức vẫn ở sâu trong phòng kéo trái tim. Bây giờ mới bao gồm dịp trở về viếng thăm quê hương, ký kết ức tự nhiên tràn về. Những cảm xúc khó mô tả tràn chìm ngập trong cõi lòng. Tôi sanh ra vào trong 1 ngày hè mát rượi trên quê hương. Ngày ấy, mái ấm gia đình tôi cũng nghèo lắm. Tuổi thơ tôi 4 năm sinh sống trên quê hương. Quãng thời gian ấy đủ đến tôi có những ký ức, đáng nhớ ngọt ngào. Khi new sanh ra đời, tôi bụ bẫm, dễ thương và đáng yêu lắm. Xóm làng, ai ai cũng yêu quý cùng thích bế tôi. Chiếc sữa ngọt ngào, đuối lành đã nuôi tôi lớn suốt thời thơ ấu không chỉ có của người mẹ tôi. Tôi ở quê với người mẹ và anh trai. Phụ vương tôi một mình trên thủ đô hà nội cực nhọc tìm từng đồng tiền gửi về quê, không tồn tại điều kiện trở lại thăm mẹ con thường xuyên. 1 mình mẹ tôi với hai anh em nơi quê nghèo luân phiên sở rất là khó khăn. Thiết yếu những lúc khó khăn ấy, sự cưu mang, đùm quấn của thôn xóm đã cho bà mẹ con tôi động lực nhằm vượt qua vớ cả, cho tôi phần lớn kỷ niệm ngọt ngào. Tôi nhớ thời nhỏ nhắn thơ được mọi fan bồng bé, âu yếm, hát đến tôi nghe đông đảo lời hát ru gửi tôi vào giấc ngủ, nhớ mọi dòng sữa non lành nuôi tôi khủng khôn. Tôi nhớ cả đều lần ngồi trên thúng được bà mẹ gồng gồng gánh gánh theo ra đồng; nhớ mùi thơm mập ngậy của những con muồm muỗm, chị em bắt không tính đồng, cần sử dụng đóm nướng đến ăn. Tôi lưu giữ cả đều lần lễ tết, thôn ấp mổ lợn đêm, bản thân thức trắng đêm xem phẫu thuật lợn chỉ nhằm xin loại đuôi. Tôi nhớ mùi thơm của mùi hương lúa, rơm rạ, mùi hương nhẹ nhẹ của hoa nhài, hoa bưởi; nhớ hồ hết cánh đồng mênh mông, chén bát ngát; nhớ ao nước bè đảng vịt; lưu giữ cây gạo đầu đình; nhớ bụi tre xanh; ghi nhớ mỗi tối hàng thôn quây quần ngồi hát, bản thân ngủ trong tim mẹ lúc nào ko hay; ghi nhớ cây kẹo kéo, kẹo mút, ghi nhớ hạt bỏng ngô; lưu giữ hòn bi ve; nhớ cả gần như hàng vải vóc um tùm, chi chít quả; nhớ trẻ dắt trâu ăn uống cỏ xung quanh đồng, dắt bò về bên mỗi tối, nhớ bến bãi phân trâu; nhớ gần như mái bên lợp ngói, câu cau hoa rụng sảnh nhà, con chó bé mèo nằm sưởi nắng; nhớ tiếng ếch nhái kêu ồm ộp… lúc này đứng trên khu đất quê hương, quan sát trên bầu trời đêm sao sáng, tôi lại nhớ rất nhiều đêm cùng cả nhà đùa giỡn dưới trăng, rồi lúc mệt nhoài, nằm lăn ra sân ngắm sao trời lung linh. Tôi nhớ cảnh thanh bình nơi quê hương. Tôi lưu giữ ông nội tôi. Tôi là đứa con cháu được ông nuông nhất. Ông nội là fan thường cõng tôi đi chợ và tải cho tôi không hề ít quà bánh. Ông nội liên tiếp dắt tôi đi chơi, thăm buôn bản thăm xóm. Tên của mình do thiết yếu ông đặt. Với ông nội cũng đó là người dạy dỗ tôi học ăn, học nói, dạy mang đến tôi những bài học đạo đức đầu tiên. Các ký ức đẹp mắt tôi dành được từ ông. Tuổi thơ tôi ấm cúng tình cảm ông nội dành cho tôi. Tuy vậy ông nội đã không còn từ khi tôi còn khôn cùng nhỏ, nhưng tình cảm ông nội giành riêng cho tôi xuyên suốt đời ko quên. Rất có thể nói, tình xã nghĩa xóm, cảnh vật thanh thản nơi quê hương đã in vệt trong tôi phần đông ký ức thật đẹp nhất đẽ, ngọt ngào, khiến cho tình yêu quê hương đối với tôi trở lên thiêng liêng.

*

Người dân quê tôi tôn thờ phật giáo lắm. Ai cũng có Phật sinh hoạt trong tâm. Vì thế, dù hết sức nghèo nhưng hồ hết người luôn luôn tâm niệm: “ Đói cho sạch, rách nát cho thơm”. Bọn họ sống vào sáng, giản dị. Xóm thôn yêu thương, đùm bọc lẫn nhau: “Lá lành đùm lá rách”, tốt “Lá rách rưới ít đùm lá rách nhiều”. đến nên, mặc dù cho cuộc sống thiếu thốn, tuy nhiên con bạn nơi trên đây vẫn luôn vui vẻ, lạc quan. Và nét xinh tôi phiêu lưu từ fan dân quê, tương tự như ở bà bầu tôi, đó là sự chân thật. Phần đông tình cảm mà người dân địa điểm đây dành cho nhau đều rất chân thành, trong sáng. Tôi chú ý những cụ công cụ bà và trẻ bé dại nơi quê nhà, nghỉ ngơi họ toát lên một nét nào đấy thật an bình. Nhưng bạn dân quê tôi tôn thờ đạo Phật không chỉ có vì đạo phật dạy cho con fan ta phương pháp sống lạc quan trước mọi khó khăn. Mà điều quan lại trọng, đạo Phật dạy con người sống phải có hiếu. Có lẽ vì thế, một nét xin xắn mà tôi phát hiện ở bạn dân quê, kia là: “Họ sống tất cả thứ tự bên trên dưới, kính trên nhường dưới. Mỗi một khi có của ngon vật dụng lạ, trước tiên cần mời tổ sư ông bà trước, tiếp đến mới nhường bé cháu. Mọi fan sống trong và một gia đình, mẫu họ sinh sống đoàn kết, lắp bó, không bao giờ cãi vã tuyệt to tiếng”. Người dân vị trí đây sống luôn nhớ về cội nguồn, gốc gác. Vị thế, quê nhà tôi có không ít đình chùa, miếu thờ đâu cũng thấy. Mỗi nhà đều có một bàn thờ tổ tiên, quanh năm thắp nhang khấn bái. Mỗi thời điểm cuối năm, tết mang lại xuân về. Mặc dù cho có bận việc đồng áng đến cụ nào, các người ai ai cũng đến tuyển mộ tổ tiên, ông bà thắp hương, cho tròn đạo hiếu, tỏ lòng hàm ơn tổ tiên. Tất cả đều là phần nhiều nét văn hóa truyền thống thật đẹp vẫn còn đó đọng lại trong ký kết ức tôi.

Xem thêm: Bí Kíp Phối Áo Ba Lỗ Nữ Sành Điệu Cho Ngày Nắng Nóng, Cách Phối Đồ Với Áo Ba Lỗ Gợi Cảm Năng Động

Nhân ngày đầu năm ông công táo công năm nay, tôi tất cả dịp về bên quê nhà thuộc với bà mẹ đi tảo mộ. Tôi trở về quê nhà để ghi nhớ về cội nguồn; trở về quê nhà để tỏ lòng nhớ ơn tổ tiên, ông bà; trở về quê hương để gia công sống dậy hầu như ký ức 1 thời thơ ấu; trở về quê nhà để thấy bản thân khôn phệ và trưởng thành; trở về quê nhà để thấy chỗ đây đang giàu dũng mạnh và càng ngày đổi mới… Tôi vui lắm khi thấy ông bà nước ngoài tôi, dù đã sắp 80 tuổi nhưng vẫn tồn tại khỏe mạnh; vui vì thấy buôn bản xóm, ai ai cũng nhớ thằng kết bé bé dại này nào, ai ai cũng nhận ra mình, tay bắt khía cạnh mừng; vui bởi vì được thấy được cảnh đồng quê, cánh đồng, sinh sống nước ngày xưa; vui vì thấy quê hương đổi mới, mọi bạn đã có cuộc sống đời thường no đủ, chiến thắng khang trang hơn, điện nước đầy đủ, nhà ai ai cũng có tivi, xe pháo máy…

Nhưng điều làm tôi vui vẻ hơn cả, kia là: cảm xúc của xã xóm giành cho tôi vẫn như xưa, không thể thay đổi. Cảnh thanh bình của nông thôn mà xa xưa tôi đang thấy, trong mắt tôi lúc này vẫn còn đấy. Thật đáng tiếc! do tôi không tồn tại máy hình ảnh để share cho các bạn những cảnh thanh thản đó. Nhưng nếu bạn muốn, sẽ sở hữu một ngày, tôi cùng chúng ta về quê hương, giúp thấy được cảnh thanh bình tuyệt vời nhất nơi đây. Thật là hạnh phúc! quê nhà tôi…!

Cảm nghĩ của em về quê hương – mẫu mã 3

"Quê hương là chùm khế ngọt

Cho bé trèo hái mỗi ngày

Quê mùi hương là lối đi học

Con về rợp bướm quà bay"

Mỗi lúc nghe đến lời bài xích thư trên, bao nhiêu kỉ niệm thời ấu thơ lại ùa về. đông đảo kỉ niệm ấy đẹp nhất biết bao, nhưng có lẽ những kỉ niệm về quê hương thì làm cho tôi nhớ nhất.

Quê hương thơm – hai tiếng thiêng liêng vô cùng. Trong các số đó chất đựng bao kỉ niệm của rất nhiều ngày còn chiến tranh, đều ngày tôi còn là 1 trong những đứa con trẻ hồn nhiên. Quê hương là nơi đông đảo người được sinh ra và khủng lên, là trung tâm tuổi thơ đi theo ta xuyên suốt đời. Dù là đi đâu xa xôi tôi cùng sẽ luôn luôn nhớ đến quê hương – địa điểm mà tôi đã được hiện ra và bự lên.

Vào những buổi sáng khi ánh bình minh vừa ló dạng, có theo số đông tia nắng ấm cúng cho cuộc sống thường ngày làng quê bình dị, dân dã. Tôi thích nhất là dậy vào tầm khoảng sáng sớm, thấy được cánh đồng lúa xanh chén ngát, từng đôi cò trắng chao liệng lách trên khung trời xanh mây trắng lững lờ trôi. Những bác nông dân ra đồng với việc hăng hái của một ngày làm cho việc. Thời điểm đó, cảnh đồ gia dụng và bé người trong khi chan hoà, một bức tranh phong cảnh tuyệt đẹp do “họa sĩ” thiên nhiên vẽ nên. Thật giỏi đẹp!

Lúc mặt trời đứng bóng, cảnh vật từ bây giờ thật sự chìm trong cái lạnh lẽo của mặt trời. Các bác nông dân cũng đã mệt mỏi vì làm việc. Những buổi trưa hè oi ả, mắc một chiếc võng sau bụi tre trong vườn nằm ngủ trưa thì không còn điều gì bằng. Phần nhiều cơn gió vơi thoảng qua khiến cho lá tre đung đưa tạo ra giờ đồng hồ kêu rì rào, xạc xào nghe thiệt vui tai. Hồ hết chú chim hót véo von làm tôi có cảm giác như vẫn lạc thân một thiên đường. Cảm hứng thật khó khăn tả!

Nhanh thật, thấm thoát ngày cũng trôi qua. Đêm đến, cà vùng quê như chìm vào giấc ngủ say, chỉ còn chú kê trống vẫn ngày đêm có tác dụng việc, báo thức cho đầy đủ người. Khác với nơi thành phố sang chảnh lúc như thế nào cùng sôi động tiếng xe cộ, tiếng ồn ào, tràn trề từ những hàng quán. Làng quê lại lựa chọn sự lặng bình, nhịn nhường chỗ cho các chú dê, ềnh ưỡng kêu ồm ộp vang cả đêm dài. Chỉ có ở xóm quê, chúng ta mới thấy hết được chiếc thanh bình, thoang thoảng mùi hương đồng nội, gió cỏ rì rào. Vào các đêm trăng rằm, tôi nhận thấy cả một vầng trăng tròn, sáng rực cả một không gian. Nó làm cho lòng tôi bâng khuâng, một xúc cảm mơ hồ chìm trong cảnh đồ làng quê. đa số hình ánh, mọi tình cảm khôn xiết thực ấy đang mãi mãi in sâu trong trái tim trí, đã không bao giờ phai mờ vào trái lim lôi.

Giờ trên đây ngẫm suy nghĩ lại, tôi cảm thấy yêu quê hương mình biết bao. Quê hương là cách đường giúp tôi vững lao vào đời. Thật xót xa cho phần đông ai xa quê nhưng không được một lần trở về viếng thăm lại nơi chôn nhau giảm rốn của mình. Tôi tự nhủ cùng với lòng mình sẽ nỗ lực học thật tốt để sau này xây dựng quê hương, nước nhà mình ngày càng tươi vui hơn, vững dạn dĩ hơn.

*

Cảm nghĩ về của em về quê hương – mẫu mã 4

Hải chống – một thành phố cảng trung dũng, quyết thắng, một thành phố có tương đối nhiều cảnh đẹp, một nơi gồm có con bạn hiền lành, chất phác, dịu dàng – là nơi tôi đã xuất hiện và lớn lên.

Hải chống là đô thị loại một nằm ở vị trí phía đông bắc vn giáp với biển khơi Đông. Vì vậy sinh hoạt đây có nhiều cảng, cũng cũng chính vì thế mà tín đồ ta gọi đây là thành phố cảng. Khí hậu ờ đây mang trong mình một thứ gì đó rất cá biệt của miền bắc bộ mà chỉ miền bắc mới có. Trường hợp bạn đặt chân đến thăm hải phòng thì tôi đoán kiên cố rằng bạn sẽ tận tận hưởng được thời tiết đó. Loại nắng gay gắt, chói sáng của mùa hè, những cơn mưa rào đột nhiên đến rồi lại chợt đi, khung trời trong xanh không một gợn mây. Trái với thời tiết của mùa hè là mùa đông. Mùa đông có lá rụng, có cái rét mướt căm căm đến giảm da giảm thịt, cái nắng yếu đuối ớt trên bầu trời phủ đầy sương.

Ở trên đất này, mọi bạn đều thân thiện, nhân hậu lành, chất phác. Nếu như bạn siêng năng, cần mẫn thì những người dân nơi đây luôn dang rộng song tay đón tiếp và các bạn sẽ trở thành một công dân của thành phố cảng.

Cảnh vật chỗ đây thật rất đẹp với mọi ngọn đuốc kếch xù thắp sáng sủa cả thành phố. Mùa hè, nếu đi dạo theo 2 bên đường các bạn còn được nghe thấy tiếng ve râm ran, giờ đồng hồ chim líu lo trong vòm lá và quan trọng đặc biệt mắt bạn sẽ ngợp trong màu đỏ của hoa phượng. Bởi vì vậy Hải Phòng còn được gọi là thành phố hoa phượng đỏ. Nếu trong số những ngày hè chói chang, nóng giãy mà được đi du ngoạn ở hòn đảo Cát Bà thì trái là tuyệt, nghỉ ngơi đấy bao hàm hàng cây xanh, có đường uốn theo sườn núi, bao gồm rừng quốc gia với nhiều động vật quý hiếm, bao gồm làn nước biển xanh ngắt với bến bãi cát rubi óng lấp lánh trong nắng.

Hải Phòng không chỉ có nổi tiếng vì chưng Cát Bà mà còn có khu du ngoạn Đồ Sơn. Đồ Sơn lừng danh về rừng thông reo vi vu vào gió, phần đa tòa nhà biệt thự hạng sang cao tầng, mặt hàng dừa tán rộng… hàng năm Đồ sơn còn tổ chức tiệc tùng chọi trâu thu hút không ít người từ hầu hết miền Tổ quốc

Dù ai buôn đâu buôn bán đâu

Mồng chín mon tám chọi trâu mà về

Dù ai sắm sửa trăm nghề

Mồng chín tháng tám nhớ về chọi trâu

Tôi yêu thành phố Hải Phòng, yêu màu hoa phượng vĩ trong nắng sớm. Tôi sẽ học tập xuất sắc để xây dựng tp quê hương.

Cảm suy nghĩ của em về quê hương – chủng loại 5

Quê mùi hương là gì hả mẹ?

Mà thầy cô dạy phải yêu nhiều

Quê hương là gì hả mẹ?

Mà ai đi xa cũng ghi nhớ nhiều

Những câu thơ trên chứa đựng một tình cảm lớn tưởng đối với quê nhà của từng người. Đó đó là nơi ta được có mặt và khủng lên. Nó chở che ta phần đa ngày ta còn thơ nhỏ xíu và luôn luôn là địa điểm dừng chân cho tất cả những người con xa quê đi làm ăn trở sau đây những năm tháng bôn ba khắp những nơi.

Như một lẽ tất nhiên, các bạn người nào cũng có quê nhà và em cũng vậy. Vào trái tim em, quê em thật đẹp cùng em luôn tự hào về nhì tiếng linh nghiệm ấy.

Quê em cũng giống như bao làng quê khác, bao gồm gốc đa, giếng nước, sân đình, bao gồm con sông quê nhà chảy dài sở hữu nước đến cho xóm làng, có cánh đồng lúa mạnh tay cò bay, tất cả những bọn trâu tung tăng gặm cỏ và quan trọng đặc biệt nơi đây bao gồm con bạn chất phác, sinh sống với nhau bằng tình cảm khôn cùng chân thành. Em yêu quê nhà không đề xuất vì nó nhiều sang, trù phú mà cũng chính vì nó gắn bó với cuộc sống đời thường của dân làng với với tuổi thơ của những đứa con trẻ như em. Lưu giữ đến ngày thu hoạch lúa, trời nắng gay gắt, những bác nông dân trên tín đồ lấm tấm mồ hôi vì mệt nhọc nhọc nhưng trên mặt vẫn hiện lên thú vui rạng oắt mừng vì chưng một vụ lúa bội thu, em lại nhớ đến câu ca dao:

Ai ơi bưng đĩa cơm đầy

Dẻo thơm một phân tử đắng cay muôn phần"

Nhớ cả mọi quán nước trà dưới hồ hết gốc cây cổ thụ ship hàng những cô bác bỏ nông dân đi làm việc đồng về, lưu giữ hình hình ảnh quen thuộc của không ít đứa trẻ con đi tìm cua, bắt ốc. Quê nhà còn thêm với tuổi thơ của bọn chúng em bằng những buổi chiều đuổi theo những anh chị lớn hơn đi thả diều bên trên cánh đồng lúa đã có thu hoạch chấm dứt chỉ còn trơ nơi bắt đầu rạ, rồi mang đến món khoai nướng, ngô nướng thân quen của lũ trẻ chăn trâu. Yêu quê nhà là yêu luôn cả hầu như điều bình dị, mộc mạc, 1-1 sơ đó chính vì chính đầy đủ hình ảnh này tạo nên sự quê hương của mỗi người.

Quê hương mọi cá nhân chỉ một

Như là chỉ một người mẹ thôi

Quê hương trường hợp ai không nhớ

Sẽ nhỏ nhắn nổi thành người

Quê hương luôn luôn là niềm tự hào trong trái tim trí em, trong tương lai dù có đi đến ở chỗ nào đi chăng nữa, thì hình hình ảnh quê hương luôn luôn khắc sâu trong trái tim em bởi ở địa điểm đó có những người dân thân cùng kỉ niệm thêm với một thời thơ ấu không thể nào quên.